Hồ Xuân Hương và di sản thi ca độc đáo
Trong lịch sử văn học dân tộc, chỉ tính riêng thời trung đại, chúng ta đã có không ít nữ sĩ tài danh như Ngô Chi Lan (1434-1497) thời Lê Sơ với những vần thơ ước lệ, cổ kính (Gió vàng hiu hắt cảnh tiêu sơ/ Lẻ tẻ bên trời bóng nhạn thưa/ giếng ngọc sen tàn bông hết thắm/ Rừng phong lá rụng tiếng như mưa); như Đoàn Thị Điểm (1705-1749) thời Lê Trung Hưng - tác giả của “Truyền kỳ tân phả” và một bản dịch “Chinh phụ ngâm” nổi tiếng; như Bà Huyện Thanh Quan (1805-1848) với những thi phẩm u hoài, trang nhã, đăng đối… Song, không ai có được sức hấp dẫn và vị trí đặc biệt như Hồ Xuân Hương, người vừa được các cơ quan chức năng tổ chức hội thảo khoa học quốc tế, làm lễ vinh danh kỷ niệm 250 năm năm sinh (1772-2022), 200 năm năm mất (1822-2022) theo Nghị quyết 41C/15 của Đại hội đồng UNESCO.